Tướng tùy tâm sinh, tướng tùy tâm diệt, tướng tốt xấu tùy theo tâm của con người. Muốn có thể xem tâm hay đoán mệnh một cách chính xác nhất, cần quan sát một cách tổng quát, đồng thời không thể bỏ qua yếu tố thần và khí.
Đời Minh, Hoàng đế Vĩnh Lạc thường nghiên cứu tướng học với một nhà tướng học nổi tiếng là Viên Liễu Trang. Trong những cuộc trò chuyện, bậc thầy nhân tướng đã tiết lộ những điểm thú vị về hình tướng con người.
Một hôm, trong lúc đàm đạo về hình và tướng con người, Hoàng đế Vĩnh Lạc đã nêu lên thắc mắc với nhà tướng học họ Liễu như sau:
“Trẫm thấy sách tướng nói rằng, hình hài khuyết hãm thì bần hàn, ngũ quan hoàn hảo thì thông minh quý hiển. Thế thì tại sao trong triều có người làm đến Thượng thư mà diện mạo lại cực kỳ xấu xí? Lại thấy trên đời không thiếu gì những kẻ Ngũ quan tuyệt mỹ mà lại chết non, hoặc mặt mày đẹp đẽ mà lại ngu si, số mạng không ra gì?”
Liễu Trang đáp: “Người diện mạo xấu mà lại quý hiển là vì mục quang có thần: đi vững vàng như thuyền lớn, không nghiêng ngả, tướng đi, đứng, nằm, ngồi uy nghi có thần. Ngũ quan tuyệt mỹ mà chết non là vì mục quang thất thần: mặt mày xinh đẹp nhưng đó chỉ là bề ngoài còn bên trong thì khí trệ, thần hôn, làm sao mà thông tuệ được. Cho nên, bàn về quý hiển, thông minh, thọ yểu, chỉ dựa vào hình hài không đủ, mà còn phải lấy thần, khí làm gốc”.
Nhãn quan (hay mục quang) là do trời phú cho, không phải muốn mà có được. Nhãn quan không chỉ biểu lộ cá tính mà còn có ảnh hưởng sâu sắc tới vận mạng sinh tử của con người nữa.
Cách đây vài chục năm, trước khi Nhật chiếm Hong Kong, Ma Cao, tại Ma Cao có một người chuyên nghề chài lưới là Trần Gia Câu. Gia Câu ỷ mình có thuyền buồm cỡ lớn nên thường ra tận đại dương câu cá lâu ngày mới về, thu hoạch không thua gì các tàu đánh cá có động cơ. Trên thuyền, ngoài số ngư phủ, có nuôi thêm một con khỉ rất khôn để sớm hôm bầu bạn, còn vợ con thì để lại Ma Cao.
Một bữa kia, vì số ngư phủ cũ rành nghề bỏ đi gần hết, Gia Câu phải đi cùng khắp Ma Cao để mướn thợ mới, tình cờ gặp một người quen cũ là Dương Chiếu Thản, vốn là đồng hương, nên cùng nhau vào quán ăn nhậu để hàn huyên tâm sự.
Họ Dương là một người rành nghề xem tướng, nên trong lúc đôi bạn đàm đạo, Dương thấy sắc mặt của Gia Câu chỗ thì xanh, chỗ thì sạm, mới bảo Gia Câu rằng: “Này anh bạn, tôi xem tướng anh thấy diện mạo khí sắc rất xấu, chỉ khoảng ba tháng trở lại tôi e rằng anh sẽ bị mắc tai họa. Vậy trong thời gian này anh không nên liều lĩnh ra khơi, hãy chịu khó bớt chút lợi mướn thợ về quản chủ thuyền thì may mới thoát nạn”.
Gia Câu nghe xong, nét mặt nhăn nhó nói: “Gần đây thu hoạch kém quá, phần lớn thợ cũ đều bỏ đi. Bây giờ, phần đông là thợ mới, kinh nghiệm chưa có, nếu không có người rành nghề thì tổn thất quá nặng, sợ kham không nổi”.
Dương Chiếu Thản suy nghĩ hồi lâu, xem kỹ tướng mạo của Gia Câu rồi nói: “Khí sắc của anh rất xấu nhưng may ánh mắt có thủ chân quang tức là thủ thần nên có hy vọng thoát hiểm”.
Gia Câu nghe xong thắc mắc: “Xấu tốt là do khí sắc, tại sao tướng cách tốt lại có thể cứu vãn được hoạn nạn?”.
Dương đáp: “Tướng cách tốt thì số thọ thật sự chưa dứt, trong thời gian đó nếu chẳng may gặp nạn, thì chỉ bị kinh hiểm chứ không đến nỗi tuyệt mạng. Tỷ như khí sắc trên mặt ảm đạm nhưng mắt có thần quang an tĩnh không bị dao động theo cùng với sắc mặt thì tuy tai họa đột nhiên xảy tới cũng vẫn vượt qua được”.
Thấy Trần Gia Câu quyết ý vì sinh kế mà phải mạo hiểm ra khơi lần này. Dương nói tiếp: “Nếu như trong mấy tháng tới anh có gặp nạn mà thoát khỏi thì về sau đời anh sẽ có dịp phát đạt lớn. Theo tôi tốt hơn hết là không nên mạo hiểm đầu tư kinh doanh, nhưng nếu anh đã quyết tiếp tục ra khơi lâu .
Theo Cổ học Tinh Hoa
TỬ VI XEM TƯỚNG SỐ Nhìn Pháp Lệnh Biết Ngay Giàu Nghèo Tánh Tình Hậu Vận Có Được Ấm No
(Video; cô ba vlog)